"Mấy mươi năm cuộc đời, không phải để trưng dụng nó mà sống, ấy là để ta trải qua mà biết quý trọng nó."
Ăn thì luôn là nhu cầu mỗi ngày của con người, kể ra chuyện ở đây thì e là cũng thừa chăng? Trung bình mỗi người thọ 75 tuổi, 365 này/năm. 3 bữa/ngày.
75 x 365 = 27 375 ngày
27 375 x 3 = 82 125 bữa
Vậy trong 82 125 bữa ăn ấy, ta sẽ nhớ được bao nhiêu bữa ăn cho tới phút nhắm mắt về với đất mẹ?
À không, tớ muốn kể vài bữa ăn mà dọc hành trình tớ đã có. Không to tát gì đâu, có chăng là vài lần không còn gì để ăn, hoặc là đến những vùng có tiền cũng không có đồ ăn mà mua, những nơi không còn tiền để có thứ gì đó "ăn được" mà cho vào mồm. :)
Để rồi, ta lại ngó lại dọc dài đất nước, ngó những lân CỨU ĐÓI thực sự!
Có bao giờ bạn rơi vào những trường hợp như thế này không?
Lần ăn mì tôm này cũng không nhớ rõ ở đoạn nào lắm, từ Lào Cai chạy sang Hà Giang thì phải. Mình chỉ nhớ, dọc đường đi, đèo là đèo à, không có lấy một chỗ uống nước. Trưa hai anh em đói quá, đành dừng lại cạnh đường, làm tạm phát mì tôm. Nhưng điêu thú vị ở đây là, lần đầu tiên mình được ăn mì tôm nấu trực tiếp trong túi đựng. Hóa ra, một nguyên lí đơn giản rằng nhiệt qua túi mì tôm, sẽ truyên ngay sang nước, chưa tới 100*C, nước chưa sôi, túi chưa chảy. Hehe, thế là có mì tôm chín để ăn. Cắt tạm cành cây khô ven đường làm đũa nữa là duyệt bữa trưa rồi!
Mì tôm lưng đèo |
---------------------------
Cơm xin trứng luộc ruốc tự làm,
Cơ mà hai (đứa) đến là tham
Gắp thêm vài miếng dưa bỏ họng,
Nhìn nhau miệng vẫn cứ nhồm nhoàm.
Trên tàu LC_HN, lon bia kia là một cô đi đền Bảo Hà cho lộc, còn cả giò, dưa chuột, bla bla nữa. :)))
Nhiều khi ăn bữa tuềnh toàng thế mà lòng vẫn cứ rạo rực, sung sướng.
Cơm xin trên tàu |
Mải ăn |
-------------------------------
Bữa cơm thịnh soạn từ Dương Té Giếng |
Hành trình xuyên Việt trở về, được những người bạn, anh chị em ở Sài Gòn cứu đói nhiều bữa mà cũng quặn thắt lòng. Ngày về, hai anh em, mình với KenEvil Trần còn phải bon chen ở gameshow Đấu trường 100, hòng kiếm xèng về Hà Nội, ấy vậy mà vẫn tay trắng ra về (thực ra là có total 200k hỗ trợ người chơi). Ấy vậy mà, được em gái Dương Té Giếng làm cơm hộp cho trước khi lên tàu, ăn đủ 2 bữa. Về tới Quảng Trị còn được chị Phan Doai gửi cho 6 hộp bánh bột lọc đầy ắp ngon ghê gớm, giúp hai anh em trụ thêm 2 bữa nữa để về tới Hà Nội. Đấy, kể ra thì đã được cả những người thương ở cả Trung, Nam, Bắc cứu đói rồi ấy chứ.
Bánh bột lọc - cứu đói khi về tới Quảng Trị |
Chia tay |
Vậy đó,...
Còn bạn, bạn đang nhớ tới những bữa ăn như thế nào trong quãng đời đã qua?
Ngọt ngào, hạnh phúc, hay những bữa ăn của cảm xúc và tình người?
Những người bạn, người anh, người chị ấy, em sẽ chẳng bao giờ quên được. Mấy mươi năm cuộc đời, không phải để trưng dụng nó mà sống, ấy là để ta trải qua mà biết quý trọng nó.
Hà Nội, những ngày sang thu...